Suy Niệm Lời Chúa – Thứ Hai Tuần 32 TN – Năm A
BÀI ĐỌC I: Kn 1, 1-7
“Thần trí khôn ngoan thì nhân hậu; Thánh Thần Chúa tràn ngập hoàn cầu”.
Khởi đầu sách Khôn Ngoan.
Hỡi các vị lãnh đạo trần gian, hãy chuộng đức công chính. Hãy tưởng nghĩ về Chúa cách ngay lành, và hãy tìm kiếm Người với tâm hồn đơn sơ. Vì những ai không thử thách Chúa, sẽ gặp thấy Người, và Người sẽ tỏ mình cho những ai tin vào Người. Vì chưng, những tà ý làm xa cách Chúa, và quyền năng bị thử thách sẽ sửa phạt những kẻ ngu đần đó. Sự khôn ngoan sẽ không ngự vào tâm hồn gian ác, và không ở trong thân xác nô lệ tội lỗi. Vì Thánh Thần, Đấng dạy dỗ chúng ta, sẽ xa tránh kẻ gian dối. lánh xa những tư tưởng ngông cuồng, và lui đi khi sự gian ác tới.
Thần trí khôn ngoan thì nhân hậu, nhưng không tha thứ kẻ nói lộng ngôn. Vì Thiên Chúa thấu suốt tâm can kẻ ấy, Người thực sự kiểm soát lòng nó và nghe lời nó nói. Vì thần trí Chúa tràn ngập hoàn cầu. Người nắm giữ mọi sự, và thông biết mọi lời. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 138, 1-3. 4-6. 7-8. 9-10
Đáp: Lạy Chúa, xin hướng dẫn con trong đường lối đời đời (c. 24b).
1) Lạy Chúa, Ngài thăm dò và biết rõ con, Ngài biết con, lúc con ngồi khi con đứng. Ngài hiểu thấu tư tưởng con tự đàng xa, khi con bước đi hay nằm nghỉ, Ngài thấy hết, Ngài để ý tới mọi đường lối của con. – Đáp.
2) Khi lời nói chưa lên tới đầu lưỡi, thì kìa, lạy Chúa, Ngài đã biết cả rồi; sau lưng hay trước mặt, Chúa bao bọc thân con, và trên mình con, Chúa đặt tay. Đối với con, sự thông minh này quá ư huyền diệu, quá cao xa, con thực không thể hiểu ra. – Đáp.
3) Con đi đâu xa khuất được thần linh của Chúa? Con trốn đâu cho khỏi thiên nhan Ngài? Nếu con leo được tới trời, thì cũng có Ngài ngự đó, nếu con nằm dưới âm phủ, thì đây cũng có mặt Ngài. – Đáp.
4) Nếu con mượn đôi cánh của hồng đông, và bay đến cư ngụ nơi biên cương biển cả, tại nơi đây cũng bàn tay Chúa dẫn dắt con, và tay hữu Ngài nắm giữ con. – Đáp.
ALLELUIA: Mt 11, 25
Alleluia, alleluia! – Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã mạc khải những mầu nhiệm nước trời cho những kẻ bé mọn. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 17, 1-6
“Dù một ngày bảy lần nó trở lại nói cùng con rằng: Tôi hối hận, thì con hãy tha cho nó”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không thể nào mà không xảy ra gương xấu, nhưng vô phúc cho kẻ nào gây ra gương xấu. Thà nó bị cột cối đá vào cổ mà ném xuống biển còn hơn là làm gương xấu cho một trong những trẻ nhỏ này.
“Các con hãy cẩn thận: nếu có anh em con lỗi phạm, con hãy răn bảo nó, và nếu nó hối cải, thì hãy tha thứ cho nó; cho dù một ngày nó phạm đến con bảy lần, và bảy lần nó trở lại nói cùng con rằng: ‘Tôi hối hận’, thì con hãy tha thứ cho nó”.
Các Tông đồ thưa với Chúa rằng: “Xin Thầy ban thêm lòng tin cho chúng con”. Chúa liền phán rằng: “Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải, thì dẫu các con khiến cây dâu này rằng: ‘Hãy tróc rễ lên và xuống mọc dưới biển’, nó liền vâng lời các con”. Đó là lời Chúa.
(Nguồn: UBPV/HĐGMVN, ấn bản 1973)
++++++++++++++++++
13/11/2023 – THỨ HAI TUẦN 32 TN
Lc 17,1-6
LỐI SỐNG CỦA KI-TÔ HỮU
Chúa Giê-su nói: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em.” (Lc 17,6)
Suy niệm: Theo thánh sử Lu-ca, những năm tháng rao giảng của Đức Giê-su nằm trong cuộc hành trình dù không mang tính địa lý nhưng có chung điểm đến là Giê-ru-sa-lem, nơi Ngài hoàn tất công trình cứu độ: “Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem” (Lc 19,28; x. Lc 9,51tt). Đoạn Tin Mừng hôm nay được đặt trong bối cảnh ấy. Chúa Giê-su dạy các môn đệ những thái độ cần có để trung thành theo Chúa đến cùng trong hành trình này: một mặt các môn đệ không gây gương mù gương xấu, làm cớ vấp phạm cho người khác nhất là cho “những kẻ bé mọn”, mặt khác phải luôn luôn bao dung đối với những ai xúc phạm tới mình. Và nhất là phải vững lòng tin cậy vào Chúa vì Ngài quả quyết đức tin có sức mạnh vô song có thể ‘chuyển núi dời non’ dù đó là một đức tin chỉ “lớn bằng hạt cải”.
Mời Bạn: Trở thành Ki-tô hữu cũng có nghĩa là bạn trở thành môn đệ của Ngài, bạn có một cuộc sống mới theo Chúa Ki-tô và trong Chúa Ki-tô. Mời bạn thường xuyên suy gẫm Lời Chúa để nhờ đó, bạn được Thần Khi Chúa hướng dẫn, bạn có thể thay đổi cách sống cách nghĩ thường tình và mặc lấy tâm tình, ý hướng của Đức Ki-tô. Lúc đó, bạn trở nên một với Đức Ki-tô, bạn sống nhưng là Chúa Ki-tô sống nơi bạn (x. Gl 2,20).
Sống Lời Chúa: Trung thành đọc và suy niệm Lời Chúa mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin ban cho chúng con đức tin để con luôn được tin yêu trung thành với Chúa, luôn biết sống trọn tình con thảo và chan hòa yêu thương tha nhân. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
++++++++++++++++++
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
13 THÁNG MƯỜI MỘT
Bảo Vệ Quyền Của Phụ Nữ Tại Môi Trường Lao Động
Trong thời đại chúng ta, vấn đề bình đẳng nam nữ đang được giải quyết, ít nhất về mặt pháp lý, bằng những đạo luật nhìn nhận sự bình đẳng nam nữ tại môi trường làm việc. Tuy nhiên, như Thông Điệp Pacem in terris ghi nhận, chúng ta phải đảm bảo cho phụ nữ “quyền có các điều kiện làm việc phù hợp với các yêu cầu và các bổn phận của họ trong tư cách là vợ và là mẹ”. Chúng ta phải xây dựng một xã hội trong đó phụ nữ có thời giờ để nuôi dạy con cái mình – là những nhà xây dựng và những nhà kiến thiết tương lai. Giáo Hội rất ý thức nhu cầu này, như tôi đã nói tại một hội nghị Thượng Hội Đồng giám mục trước đây: “Gia đình phải được sống cách xứng đáng ngay cả khi người mẹ không thể cống hiến hoàn toàn cho gia đình.” Điều này không có nghĩa rằng phải khai trừ phụ nữ ra khỏi thế giới lao động làm ăn hay ra khỏi những hoạt động công cộng ngoài xã hội.
‘Sự thăng tiến đích thực của phụ nữ đòi hỏi rằng công việc làm phải được tổ chức sao cho họ không bị bắt buộc phải trả giá cho sự tiến thân bằng việc bỏ mất ơn gọi chuyên biệt của họ trong gia đình. Bởi vì phụ nữ có một vai trò không thể thay thế được, đó là vai trò làm mẹ” (LE 19).
Đó là giáo huấn của Giáo Hội. Trong một xã hội mong muốn có sự công bằng và nhân đạo, thì những nhu cầu vật chất và tinh thần của nhân vị con người phải chiếm chỗ nhất trong bậc thang các giá trị. Chúng ta phải bảo vệ những nhu cầu này và nêu cao tầm quan trọng của nhân vị con người trong các gia đình chúng ta. Chúng ta không được phép quên phẩm giá của vai trò làm mẹ và tầm quan trọng của công việc nuôi dạy con cái.
– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 13-11
Kn 1, 1-7; Lc 17, 1-6.
Lời suy niệm: “Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: Không thể không có những cớ làm cho người ta vấp ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã! Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã. Anh em hãy đề phòng.”
Chúa Giêsu đang cảnh cáo với mỗi người trong chúng ta: Không được trở nên cớ vấp phạm cho người anh em, đặc biệt nên cớ cho những người thật thà đơn sơ và trẻ nhỏ. Nếu đã trở nên là cớ cho người khác vấp phạm thì không còn đáng được sống trên trần gian này, nhưng cần phải loại bỏ ngay còn có lợi cho họ hơn là để họ tiếp tục sống và làm cho nhiều người phạm tội.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa đang nhắc chúng con: “Anh em hãy đề phòng”. Xin Chúa luôn ban ơn và gìn giữ chúng con, và cho chúng con luôn luôn cầu nguyện cùng Chúa: “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ”. (Mt 5,13) Để chúng con tránh được những cám đỗ, và không trở nên chước cám dỗ cho người anh em hay các trẻ nhỏ của Chúa. Amen.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
13 Tháng Mười Một
Ánh Mắt Mẹ Tôi
Paul Nagai, một bác sĩ người Nhật, từ sau quả bom nguyên tử ném xuống Nagasaki, đã trở thành con người bất hủ, vì sự tận tụy và tấm lòng hy sinh vô bờ bến của ông. Từ vô thần, ông đã trở thành người có niềm tin. Ông đã giải thích như sau:
“Trong kỳ nghỉ mùa xuân, lúc đó tôi học hết năm thứ hai y khoa, mẹ tôi trúng phong. Tôi hối hả chạy đến đầu giường của người. Trong cơn hấp hối, người nhìn tôi và thở ra. Cái nhìn cuối cùng của cặp mắt người mẹ đã sinh ra, đã giáo dục và đã thương tôi đến cùng, cặp mắt này đã nói với tôi một cách rõ rệt rằng: cho dù khuất núi, người vẫn ở bên tôi luôn mãi… Tôi không tin gì ở sự hiện hữu của linh hồn. Bỗng nhiên, trong ánh mắt của mẹ tôi, tôi đã nhìn thấy linh hồn của người… Từ đó, con người tôi đổi hẳn, tôi tin rằng mẹ tôi, người đã sinh ra tôi, đã yêu thương tôi, không thể bị tiêu diệt hoàn toàn sau cái chết”.
Chúng ta có một linh hồn bất tử. Ðó là nền tảng của phẩm giá con người. Nếu sinh ra, sớm nở tối tàn như bông hoa đồng nội và cuối cùng trở về với cái không vô tận, thì đâu là giá trị của con người?…
Chúng ta được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa, chúng ta mang trong mình ánh lửa của Vĩnh Cửu, cho dù thân xác này có hư nát đi, chúng ta vẫn tiếp tục cuộc sống mai hậu. Ðó là cùng đích của tất cả mọi bôn ba lao nhọc của chúng ta trên cõi đời này. Bạn sẽ chuẩn bị gì cho mảnh hình hài còn lại ấy?
(Lẽ Sống)